Chris giáp mặt với Ung thư | Chapter 5: Không phải tôi cần đơn đăng ký của anh
Failed to add items
Add to basket failed.
Add to Wish List failed.
Remove from Wish List failed.
Follow podcast failed
Unfollow podcast failed
-
Narrated by:
-
By:
About this listen
Trong tập này của Chữa lành cùng bố, mình đọc đến Chương 5 – “It’s Not Like I Need Your Business” của cuốn Chris Beat Cancer.
Đây là chương đánh dấu một chuyển biến mạnh trong quan điểm của Chris: quyền tự quyết đối với sức khỏe của chính mình.
Chương 5 ghi lại trải nghiệm của Chris khi anh nhận ra rằng rất nhiều quyết định điều trị y khoa không hẳn xoay quanh bệnh nhân, mà xoay quanh… hệ thống. “It’s not like I need your business” là câu Chris dùng để mô tả sự tỉnh táo mà anh buộc mình phải có:
anh không thể để mình bị cuốn vào guồng của những lựa chọn được sắp sẵn, được thúc ép, hay được trình bày như “điều bắt buộc”.
Ở chương này, Chris nói rõ hơn về:
• cảm giác bị đặt vào thế phải quyết định nhanh dù chưa kịp hiểu hết
• nỗi lo về việc bệnh nhân đôi khi trở thành “khách hàng” thay vì con người đang cần được giải thích, hỗ trợ và tôn trọng
• lý do anh muốn dừng lại, tự tìm hiểu, tự đọc, tự hỏi, tự cân nhắc
• và khoảnh khắc anh hiểu rằng: nếu không tự đứng về phía mình, sẽ chẳng ai làm điều đó trọn vẹn cho anh
Chương 5 không phải là sự chống đối y khoa.
Nó là lời nhắc về chủ quyền cá nhân: bác sĩ có thể đưa ý kiến, nhưng quyền lựa chọn thuộc về bệnh nhân.
Và để lựa chọn có ý nghĩa, ta cần thông tin, cần thời gian, cần sự bình tĩnh.
Trong hành trình đầy rủi ro và hoang mang như ung thư, Chương 5 của Chris vang lên như một lời tuyên bố rất mềm nhưng rất dứt khoát:
“Tôi sẽ không ra quyết định từ nỗi sợ. Và tôi không phải là ‘business’ của ai cả.”
Nếu bạn đang chăm bố, chăm người thân, hay chính bạn đang đi qua một chặng đường khó khăn, tập này có thể giúp bạn nhớ rằng:
Giữa vô số tiếng nói bên ngoài, tiếng nói của bản thân vẫn quan trọng nhất.